Người mẹ góa bệnh tật và 3 đứa con thơ: ""Bố các cháu không còn, xin rủ lòng thương!""
Chồng mất vì u não, 7 năm sau chị Lan — người phụ nữ nghèo ở Minh Côi, Hạ Hòa, Phú Thọ — lại bất hạnh mang trong mình căn bệnh máu ác tính. Căn nhà gỗ cũ nát là nơi nương náu của 5 con người, mùa mưa bão đến, chỉ biết ôm nhau cầu mái nhà đừng sập xuống.
3 đứa con thơ ngày ngày sợ hãi ôm lấy mẹ, chỉ lo nếu buông tay, mẹ sẽ rời xa các em mãi mãi. Còn người mẹ, dù sức lực cạn kiệt, vẫn gắng gượng từng ngày vì không nỡ rời xa đàn con ngoan hiền, học giỏi.
""Em biết bệnh của mình nặng lắm, nhưng mỗi khi nghĩ đến các con, em lại cố sống thêm một ngày, dù chỉ để được ôm chúng vào lòng…"" — chị Lan nghẹn giọng.
Bao năm qua, chị một mình gồng gánh, từ sáng sớm nhặt chỉ thuê, đến đêm mò cua, bắt ếch nuôi con, chăm mẹ chồng già yếu. Nhưng bệnh tật ngày một bào mòn thân xác chị. Tiền thuốc không có, nợ cũ chưa trả, chị chỉ biết nuốt nước mắt, xin mọi người một chút thương yêu, một phép màu cho 3 đứa trẻ thơ còn cơ hội lớn lên.